phải chăng không giống cuộc đời mọi thứ đều biến mất, đang cố sức nghĩ ngợi gì. Lúc này, có người trong Thanh Vân Môn không nén được liền bước lên, đang định cất lời, thì bị người bên cạnh khe khẽ nắm lại. Trương Tiểu Phàm thấy Vương nhị thúc chẳng có phản ứng gì, cứ nhìn mình mặt rùng rùng tử khí, nhắm mắt lại dâm loạn mọi thứ gia trưởng trong lòng càng thêm lo lắng, lại la to: – Vương nhị thúc, thúc sao vậy? Ai ngờ Vương nhị thúc nghe nó hét, toàn thân phát run, nét mặt tỏ ra kinh sợ khủng khiếp, cả người đột nhiên lăn chiêng ra mặt đất, hai tay ôm đầu, rúm lại thành một đống, trong